Thứ Sáu, 18 tháng 4, 2014
ĐÊM BẢN LÁC
Đêm Bản Lác
nhà sàn không ngủ
vòm cây ru điệu nhạc của rừng
mảnh trăng xanh
màu xanh của núi
người ơi người...
tay nối vòng tay!
Đêm Bản Lác
em lung linh cúc bạc
bên chị hai Kinh Bắc tứ thân
điệu khèn ai dìu dặt bước chân
Mở cửa voóng (*)
trăng ùa vào. Bỡ ngỡ
điện hòa trăng thắp sáng những vần thơ
Thung lũng đêm
xanh mướt êm đềm
nghe câu hát bén duyên người hát
Em gái bản như hoa rừng thơm ngát
người trai xuôi như gió lọt vào thung
chóe rượu cần uống chung
bàn tay ấm vít cong nỗi nhớ...
...Người ơi người ở!
mai xa rồi xin chớ hát lời buồn!
(*) cửa sổ
Thứ Tư, 12 tháng 3, 2014
ĐÊM THỨC
"Thức lâu mới biết đêm dài.."
bỗng dưng vô cớ thức hoài đêm nay
nằm nghe ngựa gió qua đây
đêm sâu thăm thẳm, chân mây cuối trời
chong chong...Đêm thức cùng người
hàng mi khép mở một thời đã qua
...Bão giông từ phía dặm xa
đau từ trong ruột đau ra đã nhiều
tựa vào chiếc bóng cuối chiều
đêm nay thức với phiêu diêu...Cõi mình!
KHOẢNG LẶNG
Khoảng lặng trước cơn giông
là oi nồng dữ dội
Khoảng lặng trong giận dỗi
là ghìm cương - Mã hồi
Em lặng im, không nói
đâu phải là xa xôi
khi trái tim cất lời
ngôn từ thành vô nghĩa!
DUYÊN
Mùa xuân có tự đất trời
tình yêu có tự duyên tôi với người
mắt chạm mắt đã chơi vơi
tay chạm tay đã bồi hồi trong tim
tưởng đâu một chút tơ duyên
một đời hồ dễ ai quyên, hỡi người!
MƯA XUÂN
Mưa bụi dăng mờ trên lối xuân
mưa đan trên tóc, bám theo chân
bồi hồi mưa nhẹ hôn môi má
ban phát lộc trời cho thế nhân!
mưa đan trên tóc, bám theo chân
bồi hồi mưa nhẹ hôn môi má
ban phát lộc trời cho thế nhân!
Thứ Tư, 5 tháng 2, 2014
BÊN TƯỢNG ĐÀI MẸ SUỐT
Gió nồm hây hẩy qua đây
nắng hoe hoe dát vàng đầy bến sông
đây dòng Nhật Lệ mênh mông
con đò mẹ Suốt còn không hỡi đò?
Nhớ thời khói lửa mịt mờ
bao đoàn cán bộ đợi chờ qua sông
mẹ là tư lệnh giữa dòng
lẹch vai chèo chống qua vòng hiểm nguy
Trùng trùng lớp lớp con đi
có hình bóng mẹ mỗi khi công đồn
vẹt bàn chân lính Trường Sơn
quyết giành độc lập cho non nước này!
Con về Nhật Lệ hôm nay
tượng đài mẹ, tóc gió bay ngang trời
bến xưa cầu đã bắc rồi
thuyền nay chở cá về vui phố phường
Lung linh mặt nước soi gương
chợt như dáng mẹ thân thương hiện về!
MẸ
Mẹ ngồi gom nhớ vào quên
lời ru cánh võng nhà bên vọng về
à ơi...Da diết trưa hè
...cái cò cái vạc ven đê cuối đồng!
Mẹ giờ tóc bạc răng long
cối trầu làm bạn vôi nồng làm vui
mỗi năm vài bận, thế thôi
cháu con tíu tít để rồi lại xa
Mẹ nằm đếm tháng ngày qua
nghe tàu cau rụng ngỡ là tiếng con
rế buồn rế khóc nỉ non
mẹ buồn chẳng nỡ trách hờn gì đâu
cầm lòng ...lụi bấc, cạn dầu
một đêm đông mẹ qua cầu...quy tiên!
Con về viếng mộ mẹ hiền
trái tim quặn thắt nỗi niềm năm xưa
bao nhiêu nước mắt cho vừa
vô tâm một thuở bây giờ con đau!
Thứ Ba, 4 tháng 2, 2014
SỨC XUÂN
Xuân như chàng Phù Đổng
ngậm nhựa căng chồi non
bật nở ngàn hoa trái
thỏa sức xuân dâng tràn
Bài ca xuân Giáp Ngọ
dập dồn vó ngựa rung
tưng bừng xuân đổi mới
"Mã đáo" ắt thành công!
Thứ Hai, 6 tháng 1, 2014
ĐẾN VŨNG CHÙA NGHĨ VỀ NHỮNG CHIẾN SĨ CẢNH VỆ
Khi hoàng hôn lặn về đảo Yến
thì Vũng Chùa bằn bặt vào đêm
chỉ còn vài ngọn đèn le lói
không đủ soi những khuôn mặt hằn lên
nét dầu dãi trang nghiêm như tượng đá
Giữa một vùng cằn khô nắng lửa
dầm dề mưa lầy đất dập cây
lều dã chiến, vũng gió cuốn bay
và cái rét trườn qua lần áo lính hao gầy...
Nhưng các anh vẫn đứng đây
đâu chỉ vì nhiệm vụ
mà hơn thế còn là niềm vinh dự
được ngày đêm canh giữ nơi này
canh giấc bình yên cho một người Thày
một người Cha
một Tổng tư lệnh tài ba
giầu nhân ái, đời đời còn ngợi ca
bất tử giữa lòng dân
mãi mãi!
Thứ Ba, 31 tháng 12, 2013
HẢI PHÒNG MIỀN ĐẤT TÔI YÊU
Hải Phòng đất cảng thân yêu
phượng hồng thắp sáng những chiều tháng năm
cầu Rào ai bắc qua sông
bến nào Cấm được nhớ mong tìm về
mặn mòi hương biển tình quê
bên dòng sông Lấp câu thề vẫn nguyên
Nghiêng hồ Tam Bạc làm duyên
hẹn em chợ Sắt mà tìm không ra
hương còn ngan ngát Quán Hoa
Ngã Năm, Ngã Sáu người qua mất rồi
ai về Bến Bính cùng tôi
nhớ chăng cô Tám một thời xót xa!
Hải Phòng giờ đã khác xưa
hàng không thủy bộ thuận hòa giao thương
bạn bầu từ khắp bốn phương
tìm về tiên cảnh Đồ Sơn, Cát Bà
Ơi! Bạch Long Vĩ đảo xa
ơn người giữ biển quê nhà yên vui
bến tầu không số đây rồi
tâm hương một nén dâng người hy sinh
Tự hào tiên tổ uy linh
Bạch Đằng Giang chém cá kình biển Đông
Lê Chân nữ tướng oai hùng
vinh danh khai phá lập vùng An Biên
Hải Tần phòng thủ vững bền
Dương Kinh còn đó lưu truyền muôn sau
...Có về bến cảng cùng nhau
bánh đa cua chẳng nơi đâu sánh bằng
người quê mộc mạc tấm lòng
ngại chi Cầu Đất mặn nồng vẫn qua
Phát huy truyền thống ông cha
Hải Phòng hội nhập vươn xa
chúc mừng!
HOA CẢI
Lỡ thì chẳng được làm dưa
thôi đành cuối vụ nắng mưa mặc lòng
bất ngờ hoa trổ vàng sông
lung linh mặt nước mây lồng bóng hoa
Ơ kìa! chú bướm la đà
lạc vườn bông cải ngỡ là vườn xuân...
Trời thương ban nắng quây quần
để HOA với BƯỚM thành thân mất rồi!
thôi đành cuối vụ nắng mưa mặc lòng
bất ngờ hoa trổ vàng sông
lung linh mặt nước mây lồng bóng hoa
Ơ kìa! chú bướm la đà
lạc vườn bông cải ngỡ là vườn xuân...
Trời thương ban nắng quây quần
để HOA với BƯỚM thành thân mất rồi!
CHÚC XUÂN
Xuân đến chung vui khắp mọi nhà
dập dồn vó ngựa rước ngàn hoa
non sông khởi sắc ươm mầm tứ
vạn đóa thơ dâng khúc thái hòa!
Thứ Bảy, 19 tháng 10, 2013
NHỚ TIẾNG DƯƠNG CẦM
Từ đây bặt tiếng dương cầm
vườn thu sương giọt giọt thầm nhớ thương
bao nhiêu mắt lá trên đường
xạc xào theo bước thập phương viếng Người
bao nhiêu nước mắt đã rơi
đồng bào đồng chí muôn nơi ngậm ngùi
Hỡi ôi! Võ Tướng đi rồi
một trăm năm lẻ, một đời gian lao
lưỡi lê, súng kíp...năm nào
từ trong khói lửa binh đao trưởng thành
vị tổng tư lệnh anh minh
thiên tài mưu lược lưu danh muôn đời
Điện Biên lừng lẫy đất trời
huyền thoại thần tốc sáng ngời sử xanh
Ba mươi năm cuộc trường chinh
"Anh Văn" ngày ấy đã thành lão nhân
vẫn còn đau đáu việc dân
vẫn lo việc nước việc quân lâu dài
Một trăm năm lẻ - cuộc đời
đã chồn vó ngựa, rã rời gót chân
Người về vui với tiền nhân
núi Rồng, đảo Yến tri ân đón chờ
Gối đầu lên những câu thơ
nằm nghe con sóng Vũng Chùa ấp iu!
Thứ Tư, 25 tháng 9, 2013
ĐÔI BỜ
Còn đây một chút hương xưa
còn đây chút nắng cuối mùa heo may
còn đây một mảnh trăng gầy
con đò trăng của những ngày xa xôi
Dòng sông bên lở bên bồi
mong manh một mái chèo bơi ngược dòng
sông sâu - sóng cả - bão giông
tròng trành thuyền mỏng mà mong nối bờ
Hoa sim rụng tím hẹn chờ
người đi biết có bao giờ nên duyên
ngập ngừng bến mới neo thuyền
sông ơi! trăn trở nỗi niềm riêng ta
...Bao năm xa vắng quê nhà
đường về nắng đã nhạt nhòa hoàng hôn
ngỡ ngàng cầu nối hai thôn
thuyền xưa bến cũ có còn nắng mưa?
Thương ai một thuở đợi chờ!
Thứ Ba, 17 tháng 9, 2013
NHỚ THU HÀ NỘI
Đón heo may về phố
đỏ mắt bàng đứng chờ
sấu rụng vào nỗi nhớ
sen ngóng cốm. Ngẩn ngơ!
Điệu đàng thu quyến rũ
bồi hồi giấc mơ xa
lựu vườn ai thắp lửa
lập lòe những đuốc hoa
Thu về trong sương khói
ngàn năm...Ơi Tây hồ!
chuông chiều lan trên sóng
thẩm hồn vào câu thơ
Nồng nàn hương bông sữa
có đợi người đi xa
cánh chim nào bạt gió
thổn thức mỗi mùa hoa!
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)